Trị vì kinh thành Ba La Nại, một thời kia, là
giòng họ Sudasa. Nhà vua thì ham mê săn bắn hơn chăm lo đến đời sống dân chúng.
Trong một cuộc săn, nhà vua mải miết đuổi theo đàn hươu tơ nên lạc vào rừng
sâu. Ðến khi dừng lại, mệt quá, vua ngũ thiếp đi. Và lúc ngài thức giấc, ngài
thấy một con sư tử cái đang ngồi cạnh liếm chân ngài ra chừng luyến ái. Ngài
cũng vuốt ve hắn một cách thân mật như quen biết nhau từ thuở nào. . .
Câu chuyện lạ lùng trên đây lần lần theo thời
gian xóa mờ đi thì một hôm kia ngạc nhiên khác đến. Người ta thấy đi vào kinh
thành Ba La Nại một con sư tử cái to lớn, trên lưng nó cõng một đứa bé mới
sinh. Nó đi thẳng vào cung điện, trao đứa bé cho nhà vua rồi trở lại rừng sâu.
Nhà vua không có con nên nhận đứa bé làm con
minh và đặt tên là Kamasa (Chân vằn) Kamasa lớn lên rất nhanh chóng và được vua
cho đi học ở Ta Xi La. Tại đây, Kamasa làm quen với nhiều hoàng tử ở nhiều
nước, trong đó có hoàng tử Su Ta Ma mà ta sẽ biết sau này.
Ðến sau cha mất, Kamasa được lập lên ngôi, kế
tục giòng họ Sudasa cũng nhớ các của trước, Kamasa duy trì được nề nếp cũ nhưng
chỉ mỗi một điều khác là nhà vua rất thèm thịt. Ðó là bản tính mà ông thừa
hưởng của mẹ. Người đầu bếp biết tính vua nên bữa nào cũng sửa soạn đầy đủ
nhiều món thịt kho nướng ngon lành. Cho đến một hôm kia, trước bữa ăn, vì sơ ý
anh ta không cất đặt đồ ăn kỹ lưỡng nên tất cả các món thịt đều bị bọn chó săn
chén hết sạch. Hôm ấy là ngày lễ nên các cửa tiệm đều đóng cửa. Và chạy đủ hết
mọi nơi cũng không thể mua được mẩu thịt nào, tình thế thật là nguy cấp. Vợ
người đầu bếp bỗng nảy ra một sáng ý. Chị ta lén xẻo một miếng thịt đùi của
người tù vừa bị xử trảm đem vào cho chồng. Rồi hai vỡ chồng hối hả chiên xào
với nhiều đồ gia vị thơm tho. . .
Mới vào ngồi vào bàn ăn nhà vua đã để ý ngay đến
mùi vị khác thường. Rồi nhà vua gạn hỏi tên đầu bếp về món thịt mới lạ này.
Người đầu bếp sợ hãi nói quanh và đến cuối cùng phải thú thật. Rồi hắn nén thở
chờ sự trừng phạt mà hắn dự đoán sẽ rất nặng nề. Nhưng, nhà vua không tỏ vẻ
giận dữ mà trái lại khen ngợi hắn, nhà vua lại còn dặn dò kỹ lưỡng rằng sau này
nhà vua chỉ thích một món thịt ấy thôi.
Ở miền khí hậu nóng của xứ Ấn Ðộ khó mà giữ
được thịt tươi sang đến ngày hôm sau, nên cứ mỗi ngày phải hạ thịt một người.
Những tên tù lần lược đem ra chém để lấy thịt dọn cho vua. Nhưng rồi cũng đến
cái ngày mà nhà tù hết người. Thế là cái tên đầu bếp khốn nạn lại phải đi săn
người. Những người đi về khuya thường bị bắt cóc, trẻ con đi chơi một mình
thường bị mất tích, gieo một kinh khủng trong khắp kinh thành mãi cho đế
một hôm người ta bắt được hung thủ. Tên đó chẳng phải ai khác là tên đầu bếp
của nhà vua. Người ta dẫn hắn ra trước pháp đình với cả xâu thịt đùi treo ở cổ
hắn. Hắn nhận tất cả tội lỗi và cung khai là hắn làm theo lệnh nhà vua. Dân chúng
rất đổi ngạc nhiên. Rồi nhớ đến cái giòng giống sư tử của ông vua khát máu,
người ta đều hiểu được sự thật. Mọi người phẩn uất, định nổi dậy lột mặt nạ
thật ông vua độc ác. Nhưng Kamasa đã đứng dậy, vung gươm vạch một lối thoát để
trốn vào rừng sâu cùng với tên đầy tớ.
Cũng vào thời kỳ đó, trong lúc ở thành Ba La
Nại cái màn khủng khiếp diễn ra thì ở xứ Indra (gần Ðề Ly bây giờ) không khí
sinh hoại lại khác hẳn. Nhà vua thuộc giòng họ Khu Ra và Thái tử Su Ta Ma (tiền
thân của Ðức Phật) là người đức hạnh. Dân chúng sống yên ổn thanh bình. Người
ta thường đọc lên rất nhiều bài thơ ca ngợi hạnh phúc và lòng đạo đức của Thái
tử. Thái tử Su Ta Ma còn trao nhiều giải thưởng quý giá cho những đoạn văn thơ
lỗi lạc. Hơn một lần Thái tử đã thưởng hàng chục lạng vàng cho những áng thơ
tuyệt tác đến nỗi vua cha phải tìm cách khuyên can. Nhưng Thái tử đều một mực
xin cha được như nguyện vì theo ý ngài thì không có kho của cải nào trên đời
này quý giá bằng nhhững ý tưởng cao đẹp thoát lên từ những lời thơ hay.
Một buổi sang đầu mùa, lúc Thái tử đi đến
vườn hoa để dự hội mùa Xuân, Ngài gặp một ông lão Bà La Môn, ông lão từ Ta Xi
La đến, quần áo còn dính đầy bụi đường, đến tìm Ngài để đọc cho Ngài nghe bốn
đoạn thơ tuyệt tác với hy vọng mong ở Ngài một phần thưởng xứng đáng. Vì còn
phải dự lễ nên Thái tử hẹn sẽ gặp lại ông già khi Ngài trở về. Ngài không quên
dặn người nhà phải đối đãi với ông già rất tử tế. . .
Buổi lễ đã khai diễn. Người ta chào đón Thái
tử trong những điệu múa tươi đẹp như hoa hồng nở, trong những lời ca trong lành
như gió reo ánh sang. Bỗng một tiếng gầm lớn. Cuộc vui dừng lại, đoàn lính hầu
cận Thái tử đã sẵn sang để bảo vệ Ngài chống với một kẻ lạ mặt cao lớn, thân
hình đầy lông lá trông vô cùng man rợ đang tiến về phía Thái tử, Thái tử Su Ta
Ma bình tĩnh hơn bao giờ hết và nhận ra kẻ lạ mặt là Kamasa, bạn cùng học tại
Ta Xi La. Ngài khoác tay cho lính đừng chống cự. Kamasa rống lên như một thú
rừng rồi chạy xổ tới, trông khỏe như voi và nhanh như gió bão. Hắn cõng Thái tử
lên vai và chạy biến vào rừng sâu.
Kamasa đã làm gì trong rừng này từ sau khi từ
bỏ kinh thành Ba La Nại. Thật khó kể hết những hành vi tàn bạo của hắn. Râu tóc
hắn mọc dài ra. Áo quần hắn rách tươm, dính đầy bùn và máu. Hình thù khhủng
khiếp ấy đã làm nhiều người đi trong rừng chết ngất, Trước khi biến thành thịt
ngon để vào bụng hắn.
Một hôm kia, hắn săn suốt ngày mà không tìm
được một người nào. Lúc trở về dưới gốc cây đa dùng làm nhà cho hắn lâu nay,
Kamasa đói cào ruột. Hắn bổng thấy một bóng người, hắn nhảy xổ đến, giết chết.
Hắn gọi tên đầu bếp. Hắn gọi đã năm bảy lần mà vẫn không thấy trả lời. Tức giận
hắn định đứng dậy đi tìm thì bổng hắn nhìn kỹ lại xác người nằm dưới chân hắn.
Ðó! Người nằm dưới chân hắn không ai khác là tên đầy tớ của hắn. Không một chút
cảm động, hắn tự tay phanh thịt tên đầu bếp tại chỗ mà trước đây tên kia đã
quay thịt rất nhiều người. Thế là từ ngày ấy hắn phải đích thân làm đầu
bếp.
Cũng chưa bằng lòng, Kamasa còn đón bắt 99 vị
hoàng tử, phần lớn là bạn bè của hắn hồi ở Ta Xi La về giam dưới gốc cây đa. Hắn
định bắt đủ một trăm để cùng chọc huyết một lượt lấy máu tế thần cây, và Thái
tử Su Ta Ma là người thứ một trăm.
Tất cả đều đã sẳn sàng. Hắn đặt Thái tử Su Ta
Ma xuống đất với một cử chỉ thắng trận. Hắn tuyên bố cho Su Ta Ma biết ý định
của hắn. Su Ta Ma không hề mất bình tĩnh nhưng bổng nhiên mắt Thái tử rươm rướm
ướt. Kamasa cười chế nhạo, hắn nói:Thái tử còn tiếc nhiều điều lắm phải không.
Và danh vọng và thú vui và vợ con ngài. . .
Phải! Ðối với Kamasa hắn chỉ hiểu chừng ấy.
Làm sao mà hắn có thể biết rằng hiện Thái tử Su Ta Ma đang nghĩ đến ông lão Bà
La Môn, đến bài thơ tuyệt tác mà ông ta sắp đọc cho Ngài nghe, đến hy vọng được
khen thưởng của ông lão, đến lời hứa của Ngài với ông lão chưa thực hiện được.
Ông ta sẽ thất vọng buồn khổ biết bao nhiêu!
Suy nghĩ một lát, Thái tử Su Ta Ma bèn tỏ cho
hắn biết và xin hắn để cho mình được trở về làm tròn lời hứa. Ban đầu hắn nhất
định không thuận vì hắn không tin rằng Su Ta Ma sẽ trở lại với hắn. Nhưng đến
khi Su Ta Ma chỉ vào gươm mình mà thề lời thề danh dự của người Su Ta A. Với
ngay cả Kamasa, phải chăng lời thề danh dự đó tác động đến tâm hắn. Hay là hắn
muốn thử lòng thủ tín của người bạn hắn chăng. Chỉ biết rằng cuối cùng hắn để
chịu cho Thái tử Su Ta Ma trở về gặp ông lão Bà La Môn.
Su Ta Ma được mọi người đón mừng nhưng việc
đầu tiên của Ngài là đến gặp ông lão Bà La Môn để ông ta khỏi chờ đợi. Thái tử
chăm chú nghe ông ta đọc bốn đoạn thơ tuyệt tác. Bốn đoạn thơ có mãnh lực phi
thường! Nó kích động tận tâm can những đức tín cao đẹp của con người. Ngài ghi
sâu bài thơ vào lòng. Ngài thưởng cho lão rất hậu. Rồi Ngài ghé lại từ biệt vua
cha. Vua cha không muốn Su Ta Ma trở lại một mình sợ thiệt hại đến tính mạng
Thái tử, lại còn muốn cử một đội binh hùng mạnh để chấm dứt cuộc đời tàn bạo
của Kamasa. Nhưng Thái tử can vua. Và giữ đúng lời hứa trước mặt kẻ thù, Su Ta
Ma trở lại một mình.
Su Ta Ma trở về đúng hẹn làm Kamasa kinh
ngạc. Sự coi thường cái chết của Ngài đã làm cho nó cảm phục. Rồi tự nhiên đến
lượt hắn, hắn tò mò muốn nghe bốn đoạn thơ huyền diệu. Su Ta Ma từ chối
vì cớ rằng những lời thơ hay không thể để lọt vào tai kẻ không xứng đáng. Hắn
chột dạ nhưng lòng muốn biết lại mạnh hơn, nên cố gắng nén tức giận. Hắn từ tốn
xin Thái tử đọc cho nó nghe. Một lát sau biết là đã đến lúc hắn tình tĩnh để
hiểu. Su Ta Ma đọc lên toàn bài thơ một cách nồng nhiệt như ông lão Bà La Môn
trước đây đã đọc cho Ngài. Bài thơ có tác dụng kỳ diệu. Nó khơi dậy các điều
lành trong tâm của một kẻ hầu như đã mất hẳn tánh người. Nghe xong Kamasa yên
lặng suy nghĩ rồi đáp lại hắn hứa cho Thái tử ao ước bốn điều.
Sau khi cân nhắc, Thái tử Su Ta Ma phát biểu
lần lượt các điều ước của mình.
Ðầu tiên, Ngài ước cho Kamasa, người bạn của
Ngài thời niên thiếu được sống lâu. thật không thể nào ngờ được, Kamasa không
thể nào ngờ được người sắp bị hắn ăn thịt lại không có một ác ý gì với hắn,
trái lại còn đặt nhiều tình cảm với hắn.
Ðiều thứ hai, Ngài ước rằng 99 vị hoàng tử
đang bị giam cầm sẽ được trả lại tự do. Kamasa chấp thuận điều này một cách dể
dàng.
Ðiều thứ ba, các vị hoàng tử sẽ cùng được thả
ra cùng trong một lúc ở đây, kamasa hơi do dự một chút vì hắn sợ sẽ bị trả thù
nhưng sau hắn cũng bằng lòng.
Chỉ còn một điều ước cuối cùng. Ðã ba lần
rồi, Su Ta Ma chưa uớc gì về Ngài cả. Kamasa đoán chắc thế nào lần này hắn cũng
sẽ nghe Thái tử Su Ta Ma ước về sự giải thoát của mình. Nhưng hắn lầm vì Su Ta
Ma đang ao ước một lần nữa về hắn. Ngài ước rằng: Từ nay về sau Kamasa sẽ bỏ
cuộc đời man dã. Thật là một lời sét đánh, trong tâm Kamasa có một cuộc nổi
loạn. Hắn, kẻ đã từ bỏ của cải, đất đai ngôi báu để sống theo bản chất hung
hãn, giờ đây hắn trở về con đường hiền lành của con mồi của hắn? Chưa khi nào
hắn có ý nghĩ như thế. Nhưng lần này có một sức mạnh đang truyền khí lực vào
những cái gì tốt còn sót lại trong tâm hắn. Và bài thơ ban nãy, và người đang
đứng trước mặt nó, quả đã tiếp sức cho nó một nguồn lực, một nguồn lực tinh
thần dồi dào. Cho nên trong cuộc chiến đấu bên trong, Kamasa đã tự thắng được
mình.
Kamasa đã tự thấy được tội ác của mình. Nó
hối hận quá, sụp xuống chân Thái tử Su Ta Ma tỏ lòng muốn quay về con đường
lành.Trong lúc đó trên khắp cõi trời đất vạn vật đều rung động tỏ nỗi vui mừng
chào đón sự thắng lợi của Thái tử Su Ta Ma.
Thái tứ hoan hỷ đỡ Kamasa dậy, giúp Kamasa
thực hiện những điều đã thuận hành, Kamasa cắt dây cởi trói, trả lại tự do cho
99 vị hoàng tử trước sự vô cùng ngạc nhiên của họ.
Những điều quan trọng cần phải giải quyết là
việc đưa Kamasa trở lại kinh thành Ba La Nại. Làm thế nào bảo không còn sự căm
hờn của dân chúng, của những kẻ bị mất con, mất chồng, mất người thân thuộc?
Tội ác của tên đầu bếp, hắn đã nhận cái hậu quả tai hại trong dạ dày của chủ
hắn rồi. Còn tất cả tội lỗi của Kamasa, Kamasa phải chuộc bằng tất cả việc lành
sau này của mình. Ai phải bảo đảm điều đó với dân chúng? Giải quyết khó khăn
này, không thể trông cậy vào người nào ngoài Su Ta Ma.
Thái tử Su ta Ma cùng với 99 vị hoàng tử
Kamasa về thành. Ngài đứng ra phân giải với dân chúng. Tin ở Ngài, dân chúng
bằng lòng tiếp đón Kamasa.
Ngày hôm sau khắp kinh thành mở hội. Trước
mọi người, Kamasa hứa giữ gìn tập tục tốt và đức hạnh. Rồi mời 99 vị hoàng tử
và Thái tử Su Ta Ma cùng dự bữa tiệc chào mừng ngày trở về của đức hạnh trong
tâm tư con người, ngày thắng lại của lẽ phải, ngày hết âu lo của kinh thành.
Quảng Huệ
“Thắng lợi thì bị oán thù, thất bại thì bị đau khổ, kẻ nào không màng đến
thắng bại, kẻ ấy sẽ sống một cuộc đời hòa hiếu an vui”.